Thơ thiền: ÁNH NGUYÊN SIÊU
Tâm vắng lặng nhẹ nhàng hôn chiếc lá
Lượm phân dơ làm trầm ngát ươm mình
Trần sa huyễn vẫn nguyên trinh mới lạ
Tâm định thiền thong thả cõi vô sinh!
Ta cứ bước trên con đường sỏi đá
Mỗi nghĩa nhân đem tri tạ cuộc đời
Lời chân thật là hương hoa dịu vợi
Cát bụi này ôi đẹp quá em ơi!
Xin cứ dạo vào mọi miền Linh chiếu
Dẫu trăm năm vẫn còn đó bao điều
Nhiều hơn hết là thương yêu thượng diệu
Đất trời này mãi mãi ánh nguyên siêu!!!
TK. Thiện Hữu